Vừa trông thấy Long Chiếu Vũ đi vào, Tùy Tâm Tùy Ý hỏi ngay: “Chỉ có một mình anh thôi sao?”
Anh ta ngồi xuống, thờ ơ đáp: “Tôi chưa vợ, cũng không có bạn gái, đương nhiên là đơn độc một mình rồi.”
Tùy Tâm, hoặc có lẽ là Tùy Ý – Phương Hữu Lân cũng không rõ – lại hỏi: “Vậy chứ cái em người mẫu lai Tây bữa trước đâu?”
Cô nàng kia xen vào: “Thế không phải là em ca sĩ à?”
“Em đó là trước trước nữa cơ.”
Long Chiếu Vũ khóc dở mếu dở, cười khổ: “Hai người đẹp cho tôi xin đi, hai người quan tâm đến tôi còn hơn cả mẹ tôi nữa đấy.”
Bốn người ngồi vào bàn chơi bài, Phương Hữu Lân lấy cái ly inox trong balô ra đặt trước mặt Lý Minh: “Anh đừng uống trà giống mấy anh này đấy nhé.”
Những người kia lập tức tặc lưỡi: “Bạn gái của cậu thật chu đáo quá.”
Lý Minh yêu thương nhìn nàng: “Cô ấy không bao giờ quên chuyện ăn uống, lúc nào trong túi cũng dự trữ sẵn đồ ăn vặt.”
Một trong hai chị em họ Nhậm nói: “Vậy tức là anh Lý được no nê quanh năm suốt tháng rồi ha.”
Ba cô gái đang ngồi bên bàn trà chơi cờ nhảy, chợt một cô hỏi: “Bộ quần áo hôm trước mua ở Me and City, Lê Ý Bình mặc vào có nói gì không?”
Một cô đáp: “Ban đầu thì rất thích, mặc liên tục hai ngày liền, nhưng sau khi nhìn thấy hình của người đại diện trên túi giấy thì tức tới mức muốn đem bộ quần áo đó cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dau-heo/1977410/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.