Giáo sư Quế Hồng sau một bài giảng dài 2 tiếng đồng cuối cùng cũng rủ lòng từ bi tha cho chúng tôi
Lưu Ly vừa cất sách vào túi vừa nói với tôi
-Tiểu Đình, cậu cùng mình đi mua sắm đi?
Tôi nhớ lại lần trước cùng cô ấy đi mua sắm sợ hãi từ chối
-Mình phải đến phòng tự học rồi
-Đến đó làm cái gì? Để hôm khác đi, hôm nay cùng mình đi mua sắm. Nghe nói hôm nay có mẫu mới đó.
-Mình có hẹn rồi. Thôi mình đi đây. Tạm biệt! Mua sắm vui vẻ
Tôi đứng dậy, nhanh chóng chạy khỏi giảng đường
Bởi vì phòng tự học dãy nhà phía nam khá xa nên tôi đạp xe đến đó. Dãy nhà phía nam là nơi vốn dành cho sinh viên mọt sách đến, vì nơi này rất yên tĩnh. Tôi vừa đạp xe đến dãy nhà phía nam thì đã nhìn thấy Hàn Tử Quân ngồi ở ghế đá. Tôi dựng xe đạp đi đến trước mặt Hàn Tử Quân
-Xin lỗi, giáo sư nhắc nhở hơi lâu khiến anh phải đợi rồi
Hàn Tử Quân đứng dậy, anh ta đứng xoay lưng về phía mặt trời. Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta nhưng anh nắng chói chang làm tôi không nhìn ra biểu cảm của anh ta
Anh ta bất ngờ nói
-Không sao, lần sau không đến muộn là được
"lần sau? lần sau là sao?"
Tôi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn anh ta nhưng khi chạm vào đôi mắt đen láy trong suốt kia thì tim bỗng đập nhanh dữ dội, tôi vội cúi đầu xuống thò tay vào túi lục tìm chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-treo-tuong/3211762/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.