Tối đến, thằng em trai yêu quý bỗng nhiên gọi điện cho tôi
-Bà bà, ngày mai gia sẽ đến thăm bà
-Đại thiếu gia à, tiểu nữ rất khỏe, ăn nhiều, ngủ tốt không cần đại thiếu gia phải phí tâm phí sức lên đây thăm
-Cứ như vậy đi, mai 10 giờ ra đón gia
-Nè, đã bảo là không cần rồi mà
Mẹ tôi nghe máy
-Tiểu Đình, ngày mai sẽ đến Tiểu Huân sẽ đến thành phố H con nhớ ra đón nó ha
-Mẹ, sao nó lại đến thành phố H làm gì? Con ở đây rất tốt không cần phải đến thăm đâu. Mà còn việc học của nó thì sao? Năm nay cũng là năm cuối cấp
-Tiểu Huân không nói với con sao? Nó phải đến thành phố H thi học sinh giỏi, nó muốn ghé qua thăm con một chút
-Mẹ
-Vậy ha, mai con nhớ đến sân ga đón Tiểu Huân
-MẸ
-Tút...tút
- Ây da, thiên ơi!
Lão đại: -Tiểu Đình, sao vậy?
Tôi đi đến giường mình ngồi xuống, trả lời
-Em trai mình đến đây thi, nó muốn đến thăm mình
Lưu Ly: -Vậy thì tốt chứ sao? Em trai quan tâm chị gái nên muốn đến thăm thôi, cậu thở dài cái gì?
-Đương nhiên là đối với các cậu thì không sao, nhưng mà đối với mình là rất nhiều sao. Tên tiểu tử đó vốn sinh ra là chống lại mình mà, mỗi ngày đều phải chọc tức mình thì nó mới vui được
Lưu Ly: -Làm gì mà đến mức như vậy?
Lão tam mệt mỏi căng mắt nhìn chúng tôi
-Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-treo-tuong/3211761/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.