Tiểu Linh hôm nay rất vui vì có bạn mới, cô vừa bước đến cổng nhà thì thấy quần áo vali, đồ đạc của cô bị vứt hết ở trước cửa nhà. 
" Cô mau dọn hết đống đồ đạc của cô đi, chỗ này tôi cho người khác thuê rồi." bà chủ nhà từ trong phòng bước ra nói. 
"Tôi đã thuê ở đây đóng trước cả tiền nhà còn chưa hết hạn hợp đồng mà bà dám đuổi tôi đi ư? Bà nói không có lý lẽ." Tiểu Linh tức giận. 
" Cô nghĩ cô còn ở được lâu lắm chắc? Tiền nhà đó cũng chỉ được thêm chưa tới nửa tháng, tôi bồi thường lại cho cô là được chứ gì." 
Tiểu Linh lúc này nghĩ chắc chắn có người ra giá thuê cao hơn cô nên cô cũng không phản bác thêm nữa, cô hậm hực nhét hết quần áo vào vali kéo đi. 
"Giờ mình biết đi đâu đây, lương tháng này còn chưa có? Trời thì cũng sắp tối nữa". Một tay kéo vali, một tay cầm mấy tờ tiền mà bà chủ nhà kia trả lại, cô bước đi mỏi mòn trên con đường. 
Cô không biết lúc này đang có một ánh mắt theo dõi nhất cử nhất động của cô. 
" Tại sao cô ta không gọi mình xin giúp đỡ?". Hắn nhớ có đọc qua giấy điều tra về thân phận của cô, cô không có một người thân hay bạn bè gì hết mà. 
Tiểu Linh lúc này nhớ ra cô em Hàm Ân mới làm quen, nhưng cô lại ngại vì không thân thiết với em ấy mấy. Cô bước vào cửa hàng tiện lợi mua đồ ăn nhanh để ăn, suy nghĩ ăn xong sẽ đến nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-chay/435843/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.