(*) Là chỗ ngồi của tình nhân, bạn gái, người iu, etc…
Triệu Tử Mặc không thích đi xem phim, cũng không muốnnghe biểu diễn ca nhạc gì sất, lại càng ghét mấy nhà hàng khách sạn xa hoa sangtrọng, cuối cùng đành đưa ra quyết định: đi ngắm pháo hoa ở quảng trường gầntrạm xe lửa.
Cả hai sẽ sóng vai nhau, cùng tiến vào quảng trườngnáo nhiệt.
Sau khi xuống xe, Triệu Tử Mặc chui được vào đám ngườiliền trịnh trọng tuyên bố: “Cực phẩm, vì biểu đạt lòng biết ơn đối với việc anhđã hy sinh đêm Giáng sinh của mình cho em, cho nên em quyết định, tối hôm nayem sẽ toàn tâm toàn ý hưởng thụ, còn anh chỉ việc đi theo sau và trả phí hưởngthụ của em thôi nhé!”
Cố Thành Ca trầm mặc liếc cô một cái: “A Mặc, đừng cóđứng đó nói nhảm nữa.”
Triệu Tử Mặc: “…”
Không phục không phục, cực phẩm à, anh bảo em nóinhảm, vậy mà vẫn chăm chăm làm theo lời em bảo là sao…
Ở trong quảng trường, trời vừa tối thì người ta cũngđã bắt đầu nhộn nhịp rộn ràng bày hàng ra, đi loanh quanh chào mời, nào là xiênthịt dê nướng, ma lạt năng (*),rồi khoai lang nướng…
(*) Ma lạt năng hình như là cái món cay cay, nóng nónggì đấy của bên TQ [kéo chuột xuống dưới cùng để xem hình ảnh ]
Triệu Tử Mặc cầm hai củ khoai lang nóng hổi lên, xoayngười lại lấy tiền lẻ từ Cố Thành Ca, rồi trả cho người bán hàng.
“Này, cho anh.”
Cố Thành Ca nhìn củ khoai lang nướng tròn trịa mập mạpcô đang giơ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2314959/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.