Triệu Tử Mặc còn chưa kịp có thời gian mà thương cảmmà khóc lóc ỉ ôi, thì điện thoại di động đã đột ngột vang lên, người gọi là tổtrưởng tổ ký giả Trịnh Nhược Du, chị ta vô cùng hưng phấn mà thông báo cho côbiết, sáng sớm nay cô sẽ được mời đến tham quan đài truyền hình trung tâm thànhphố Anh Phong một chuyến.
Trịnh Nhược Du vì chuyện này mà tỏ ra cực kỳ cao hứng:“Triệu Tử Mặc, Tổng giám đốc Vu Ngạo bảo em trực tiếp đi tìm ông ấy, chị đoáncó lẽ ông ta muốn thực hiện lời hứa đó, em sẽ có cơ hội trở thành thành viênchính thức của đài truyền hình trung tâm nha!”
Tin tức kia lập tức khiến cho tinh thần Triệu Tử Mặctrở nên phấn chấn một phen, trong chớp mắt liền đem những cảm xúc vừa bi thươngvừa u sầu vừa ảo não gác tạm sang một bên, tâm tình lên cao liền lôi ba vị mỹnữ cùng phòng ra ngoài ăn mừng một chuyến.
Cố Thành Tây mãnh liệt cảm thấy, dựa theo những cungbậc cảm xúc thất thường lúc lên voi lúc xuống chó này của A Mặc… hẳn có lẽ côchỉ cần đứng ngoài xem kịch không cần nhúng tay vào nữa rồi.
Đồng thời bên kia, Khương Khương và Thi Tiểu Phì lạinhất trí cho rằng, toàn bộ những lo lắng trước đây của bọn cô đều dư thừa, bởivì cho dù là trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa, thì A Mặc sẽ mãi vẫn là A Mặc,một cô gái hồn nhiên tràn đầy sức sống không gì có thể quật ngã được.
Triệu Tử Mặc sau khi ăn xong bữa sáng, liền phấn khởibừng bừng, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2314953/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.