Rốt cuộc là từ lúc nào, anh bắt đầu rung động trướccô…
Đến tận mười giờ đêm hôm đó, Cố Thành Ca mới phát hiệnra, sau khi anh rời khỏi trường, trong đầu vẫn cứ quanh quẩn lởn vởn mỗi câuhỏi đó.
Đứng trên ban công hóng gió đêm, từng đợt gió nhẹ dịudàng mơn man, anh lại bắt đầu sửa sang lại suy nghĩ của mình.
Chẳng phải là giáng sinh đêm đó bình thủy tương phùng(*),dù sao thì, lúc ấy cô vẫn còn nhỏ tuổi, còn anh đang bận vùi sâu vào đaukhổ khôn nguôi. Tại thời điểm đó đối với anh mà nói, cô cùng lắm cũng chỉ làmột vị khách qua đường, cho dù sau tối hôm ấy, không hiểu sao anh vẫn đến quảngtrường chờ cô để trả lại chiếc khăn tay, chỉ là anh đợi mãi, cô vẫn không xuấthiện.
(*) “Bình thủy tương phùng”: bèo nước gặp nhau.
Lần gặp lại nhau là khi cô cầm DV xông vào ký túc xá,vốn dĩ nhờ có Thành Tây, cho nên anh chỉ cần nhìn một cái liền nhận ra cô. Côđẹp thì có đẹp thật đấy, nhưng cũng không đủ khiến anh rung động.
Nhưng có một chuyện anh không thể phủ nhận, rằng sauchuyện của Lương Kính, anh nghe Kỷ An Thần thuật lại, có người nào đó muốn ámchỉ anh: , anh lại đột nhiên sinh ra cảm giác muốn được gặp cô, trong lòng đầyắp sự áy náy về chuyện Lương Kính, muốn trực tiếp mặt đối mặt xin lỗi, và thếlà, bữa ăn tối ở nhà Lương Kính được đưa ra.
Mà trước đó, Kỷ An Thần nói với anh rằng hắn muốn theođuổi cô, hơn nữa hành động cũng rất quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2314937/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.