Quả đúng như người nào đó đã suy đoán, Triệu Tử Mặcnhất định sẽ trốn anh.
Ngày hôm sau khi Cố Thành Ca gọi điện tới, Triệu TửMặc ngó lơ cái màn hình đang nhấp nháy liên hồi, mặc kệ nó réo vang inh ỏi khắpnhà, vẫn nhất quyết không thèm nghe máy; anh nhắn tin đến hỏi, cô cũng chỉ hừmũi mấy cái, tuyệt đối không nhắn lại.
Mấy ngày trôi qua, người nào đó vô cùng biết điều,không quấy rầy cô nữa. Cơ mà lúc này Triệu Tử Mặc nhìn thấy chiếc điện thoạivẫn đang im lìm kia thì cảm thấy cực kỳ khó chịu, lại buột miệng hừ hừ mấytiếng.
Không chỉ có thế, Triệu Tử Mặc lại còn ra “thánhlệnh”, cấm mấy đứa bạn cùng phòng ký túc, tuyệt đối không được nhắc đến cựcphẩm, Cố Thành Tây ban đầu còn định nói với cô chuyện gì đó, nhưng hết lần nàyđến lượt khác nhìn thấy vẻ mặt đầy “quyền lực” của cô, cô nàng muốn nói rồi lạithôi.
Còn Khương Khương, cô nàng cũng biết chính vì mấy câucủa mình lúc nói về Thi Tiểu Phì mới dẫn tới hậu họa ngày hôm nay, cho nên vôcùng sáng suốt không nói thêm một câu nào.
Về phần Thi Tiểu Phì, cô nàng này dạo gần đây ít khiló mặt ở ký túc xá, cũng chỉ bởi mẹ Chu Đại vừa mất vì tai nạn giao thông, chonên cô nàng này cực kỳ ngoan ngoãn, suốt ngày chạy đôn chạy đáo gánh vác bổnphận “vợ hiền dâu thảo”.
Có đôi lúc Triệu Tử Mặc cũng tự cảm thấy quái lạ,chuyện đâu có gì mà cô phải làm ầm lên như thế chứ? Người nào đó có ý đồ mộtchút thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2314926/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.