1. Về chuyện “Coi trọng”.
Người nào đó cùng mỗ cực phẩm sau khi kết hôn, mặc dùcông việc cực kỳ bận rộn, nhưng vẫn rất tích cực chăm ngoan thực hiện đầy đủnhững nghĩa vụ gia đình của mình, ví dụ như quét dọn nhà cửa, giặt quần áo, nấucơm gì gì đó chẳng hạn.
Một ngày cuối tuần nào đó, người nào đó đang mải miếtlà phẳng quần áo cho mỗ cực phẩm, bởi vì hôm đó là mùa đông, cho nên quần áovừa dày lại vừa nặng, người nào đó là ủi được một hồi thì hai tay cũng đau ê ẩmcả, liền tức tốc chạy đến chỗ mỗ cực phẩm kể khổ.
“Cực phẩm, không thể cứ tiếp tục như vậy được!”
Mỗ cực phẩm vừa kết thúc cuộc trò chuyện bằng điệnthoại với khách hàng xong, nghe thấy thế thì xoay ghế lại hỏi: “Sao vậy?”
Người nào đó ấm ức trưng ra hai bàn tay đau ê ẩm, vẻmặt vô cùng đáng thương: “Em chợt phát hiện ra em đã quá coi trọng anh rồi.”
Mỗ cực phẩm đặt điện thoại di động xuống bàn, đưa cánhtay dài ra ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, nhẹ nhàng kéo một cái, khiến cho côcũng rất tự nhiên mà ngồi trên đùi anh. Anh từ tốn hôn cô rồi hỏi: “A Mặc ngốc,em coi trọng anh, anh coi trọng em, có cái gì không tốt?”
Người nào đó vừa bị ôm chặt vừa bị khoá miệng khôngthương tiếc thì chỉ còn biết cách oán thầm: làm cái gì làm cái gì thế, người takhông nói được mà…
Sau khi đạt được “tự do ngôn luận”, người nào đó thởhồng hộc bắt đầu làm nũng: “Tay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-hay-khong-deu-khuynh-thanh/2314905/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.