Tuy bà nội đã lớn tuổi nhưng vẫn nghe thấy tiếng nói trong nhà, bà đi tới cửa phòng, thấy Kỷ Hạ đeo tai nghe, vừa ăn khoai lang vừa cười.
Đã rất lâu rồi bà mới thấy Kỷ Hạ cười tươi như thế, chuyện này làm bà an lòng hơn.
Kỷ Hạ thấy bà nội đứng ngoài cửa, thấp giọng nói với Phó Ninh Tất, “Cứ vậy nhé, lúc khác bọn mình lại nói chuyện sau.”
“Được rồi…”
Kỷ Hạ cúp điện thoại, xoay người đi về phía bà nội, giơ củ khoai lang lên bảo, “Ngọt thật bà nhỉ.”
Bà nội cười tươi trả lời, “Ngọt thì cháu phải ăn nhiều vào đó.”
Trường Kỷ Hạ cho sinh viên nghỉ sớm, Hạ Du Du còn 1 tuần nữa mới được nghỉ, cô nàng đã hẹn Kỷ Hạ đi chơi với nhau.
Kỳ nghỉ đông ở đại học không có bài tập về nhà, cuối tuần Kỷ Hạ sẽ dạy kèm cho Kỷ Đông Lịch, cô cực kì kiên nhẫn dạy cho cậu nhóc.
“Sao bài dễ thế này mà em lại không làm được? Em ở trường làm cái gì đó? Ngủ hả?” Kỷ Hạ tự nhủ phải bình tĩnh, vạn sự phải bình tĩnh mới thành công.
Kỷ Đông Lịch ấp a ấp úng trả lời, “Em thấy bài này khó quá.”
Kỷ Hạ lườm cậu nhóc, “Không phải hôm nào em cũng nhắn tin với Phó Ninh Tất hả, sao không hỏi anh ấy kinh nghiệm học tập đi?”
“Bọn em chưa nói đến chuyện đấy.” Kỷ Đông Lịch sửng sốt, “Chẳng lẽ ngày xưa chị cũng dạy cho anh Phó hả?”
“Ít nhất anh ấy còn thông minh hơn em nhiều.”
Kỷ Đông Lịch cả kinh, “Anh Phó giỏi thật chị ha.”
Kỷ Hạ: “……”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cuoi-gio-nhe-thoi/954987/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.