- Sợ dây chuyền anh tặng em đâu rồi, không mang theo sao?
- À... lúc sáng em để quên ở kí túc xá rồi.
- Thật không? Hay là lại làm rơi ở đâu?
- Em... em nói thật.
- Đó là thứ duy nhất để em nhớ đến anh đấy, nhớ giữ cho thật kỹ. Sau này, có thể chúng ta không thể gặp lại nhau nữa.
- Em sẽ giữ nó thật kỹ, nhưng anh thả em ra đi... em phải đi ngay bây giờ. - Mỹ An vẫn ra sức vùng vẫy.
- Lâu rồi mới gặp, em lại định chạy trốn sao?
- Không... em không trốn, nhưng chúng ta dừng lại được rồi.
- Anh không đồng ý có được không?
- Lạc Thiên... anh còn gì mà không chấp nhận sự thật này hả?
- Anh... yêu em...
- Yêu... yêu thì được gì? Ngay từ đầu chúng ta đã sai rồi, từ đầu anh đã có hôn ước rồi. Chúng ta như vậy chẳng phải là đang ngoại tình hay sao?
- Ừm... - Lạc Thiên im lặng không nói gì.
- Thả em ra đi, em đi làm việc nhanh còn về nữa.
Thấy Mỹ An lâu quá chưa quay trở ra, sợ cô nàng gặp khó khăn nên cô lao công đã đi vào tìm. Tiếng bước chân và tiếng gọi ngày càng rõ hơn, cô lao công đang đứng ở phòng vệ sinh cuối cùng, nơi có Lạc Thiên và Mỹ An ở bên trong. Thấy phòng đóng cửa và dụng cụ lau dọn được đặt bên ngoài, cô lao công nghĩ Mỹ An ở trong đó nên đã gõ cửa hỏi thăm. Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cung-yeu-anh-ma/3623390/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.