Thật không thể ngờ, cô gái có mái tóc màu xám khói từng khiến Lạc Thiên bị phân tâm ngày nào lại chính là lớp trưởng. Khó xử hơn khi lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này. Vốn dĩ hắn nghĩ rằng, cô gái đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, chắc sẽ không có cơ hội gặp lại lần thứ hai. Từ khi Diễm Bích xuất hiện, hắn định sẽ không tìm kiếm, không hy vọng nữa. Nhưng số phận thật biết trêu đùa, khi con người ta định từ bỏ thì nó lại đột ngột xuất hiện, làm cho trái tim lại một lần nữa thổn thức. Hắn lén nhìn vào đôi mắt của Mỹ An, một đôi mắt với ánh nhìn kiên định, vừa cứng rắn lại mền yếu, nó khiến hắn muốn bảo vệ, khiến hắn phải gục ngã từ trong tâm hồn. Cảm giác bối rối này đã làm cho hắn không điều khiển được hành động, hắn không còn nắm chặt tay của Diễm Bích nữa, từ từ thả lỏng rồi buông hẳn. Không thể nào đứng yên nhìn cô gái trong lòng bị ức hiếp, bản năng của một thằng con trai trỗi dậy mạnh mẽ, hắn muốn bảo vệ cô ta. Nhưng có gì đó níu giữ lại, hắn không thể làm điều đó được, hắn e dè, chần chừng mãi, rồi cuối cùng chỉ có thể nói được câu khuyên Diễm Bích ngừng gây sự.
- Diễm Bích... được rồi. Bọn họ chỉ làm theo nhiệm vụ thôi, cũng không phải chủ ý của họ... bỏ qua đi.
- Không... chuyện này... em phải làm cho rõ. Em cảm thấy mình... mình không được tôn trọng.
- Không được tôn trọng là sao? Mỹ An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cung-yeu-anh-ma/3620407/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.