Cả phim trường xì xào qua lại.
Từ xưa đến nay, ai cũng biết lời nói của Lâm Tô Mạn tựa vàng ngọc, lần này cô ta dám kết tội Lãnh Băng Băng chắc chắn không phải hồ đồ, vô cớ.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn lên Lãnh Băng Băng cùng bao lời nói qua lại.
Lâm Tô Mạn dần dần lo lắng khi thấy Lãnh Băng Băng vẫn bình thản, gương mặt như có như không, ánh mắt Lãnh Băng Băng nhìn Lâm Tô Mạn vô cùng nhàn hạ, tựa như nhìn thấu tâm tư của cô ta, dường như đang xem chuyện vui không liên can đến mình.
Cùng lúc đó, mọi ánh mắt nhanh chóng đổ dồn về phía Lãnh Băng Băng. Trong mấy chục con người đó, có ánh mắt thương cảm, lại có sự nghi ngờ, và tất nhiên, có cả sự đố kị, ghen ghét.
Lãnh Băng Băng vẫn đứng lặng im, hai tay cô ung dung, nhàn nhã khoanh trước ngực, khóe môi mọng đỏ khẽ khàng nhếch lên một đường cong chứa đầy sự coi thường, khinh bỉ.
Tiếng xì xào càng ngày càng to hơn. Phía góc tường bên trái, có hai cô nàng nổi danh được gọi là bà tám của cả ê-kíp:
“Cô nghĩ sao về vụ này? Liệu Lãnh Băng Băng lấy thật ư?”
Lời nói của một người vừa dứt, đối phương nhanh chóng đáp lại:
“Tôi thấy tính cách cô ấy khá tốt, chắc không đâu!”
“Sao biết được! Đừng trông mặt mà bắt hình dong!!! Đại dương thâm sâu, lòng người khó dò!!!!!”
Cùng lúc đó, mọi ánh mắt nhanh chóng đổ dồn về phía Lãnh Băng Băng. Trong mấy chục con người đó, có ánh mắt thương cảm, lại có sự nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-yeu-anh-sao/90678/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.