Trường quay.
Mọi người dần dần ra về, tiếng ồn ào, xì xào bàn tán dần dần chấm dứt, trả lại cho căn phòng không gian yên lặng…..
Lâm Tô Mạn khẽ dựa lưng vào tường, đôi tay giấu dưới gấu áo siết chặt, đôi mắt đầy sự oán giận và đố kị nhìn cửa ra vào của căn phòng – cách đó không lâu Lăng Thần Nam đã xuất hiện và bế Lãnh Băng Băng đi.
Lâm Tô Mạn cô, từ năm 15 tuổi đã luôn thích anh.
Lâm Tô Mạn cô luôn ngồi một mình trong phòng ngắm nhìn ảnh của anh mà cười tủm tỉm, thi thoảng cô còn hôn trộm lên đó.
Nhưng lúc đó, cô chưa có gì cả, cô chỉ là cô một cô gái không hơn không kém trước mặt anh, cô tự ti vì cô không xứng, không đủ khả năng để đứng cạnh anh.
Cô đã dành cả thanh xuân, mất đi 5 năm thanh xuân để đánh đổi, bằng cả máu và nước mắt để giành lấy ngôi vị hoàn mỹ này. Người ngoài có thể nhìn cô dễ dàng mà có, nhưng họ đâu thể biết được cô đã trải qua những gì?
Lần đầu tiên, cô chân ướt chân ráo bước vào giới showbiz với sự hồn nhiên của một thiếu nữ, họ đã tính kế, chuốc rượu say để đưa cô lên giường với những lời lẽ ghê tởm, hoa mỹ vào sáo rỗng.
Lần đầu tiên, cô nếm trải sự tuyệt vọng, vùng vẫy chạy thoát khỏi ly rượu chết tiệt đó, đội mưa cả đêm dưới trời đông lạnh giá…..
Khi cô có một chút chỗ đứng của showbiz, cô đã chơi thân với một người bạn, cô đã giúp bạn của mình rất nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-yeu-anh-sao/90676/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.