// Trong tầm mắt mỗi con người chúng ta đều có một vùng mà vật thể nằm trong vùng này dù ở ngay trước mắt ta, ta cũng không nhìn thấy nó, vùng này chính là vùng mù trong mắt của mỗi chúng ta ( theo vinabase)//
Mãi cho đến khi Vũ Tuệ xoay người rời đi, Tri Giai cũng không thể nói lại một câu, ban đầu cô ta khiếp sợ đến kinh ngạc, sau đó lửa giận ngập trời, tức đến run rẩy, một chút âm thanh cũng không thốt ra.
Có ý gì? Là cảnh cáo sao? Ra oai phủ đầu với cô ta? Tri Giai hô hấp dồn dập, vô cùng phẫn nộ. Cô ta vốn cho rằng Vũ Tuệ chỉ là không hoàn mỹ như bề ngoài, không nghĩ tới vẫn là cô ta xem thường Vũ Tuệ! Khó trách có thể làm bạn bè với Thanh Nãi, thì ra là thế, Vũ Tuệ chính là một Thanh Nãi khác! Nói rằng Lương Bình chỉ là một con cún, chỉ biết trung thành với một mình Vũ Tuệ, thật đúng là không biết xấu hổ, không biết xấu hổ! Có bản lĩnh thì bày ra bộ mặt thật này cho Lương Bình thấy đi, sở dĩ ngụy trang như vậy, còn không phải là bởi vì biết Lương Bình chỉ thích vẻ bề ngoài của mình thôi sao?! Hưởng thụ tình cảm yêu thầm chân chất của Lương Bình, sau lưng hắn lại còn so sánh hắn với cún cưng để nhục nhã hắn. Ả này... thật sự ác! Căn bản là không có tư cách được Lương Bình thích như vậy!!!
Nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này, nếu như Vũ Tuệ cho rằng cô ta là người dễ bắt nạt, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-se-khong-yeu-anh/229514/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.