Bốn cánh môi nặng nề dán vào nhau, trằn trọc cắn mút, đầu lưỡi trơn trượt mềm mại cạy hàm răng trắng tinh với vào nơi không thuộc về mình, lung tung quấy rầy dây dưa, giống như muốn đem hết thảy của người đối diện nuốt vào trong bụng.
Lời nói của Vũ Tuệ giống như ngọn lửa, làm dậy lên toàn bộ lửa nóng trong lòng hắn, cho nên nụ hôn này tựa như núi lửa phun trào, vô cùng hung hãn, không một chút ôn như, tràn ngập sắc dục và khát vọng của người trưởng thành.
Cô gái ở dưới thân hắn bị khống chế, không còn chút sức lực chống cự, vốn dĩ đầu óc đã mơ màng lại càng mơ màng hơn, chỉ có thể mặc hắn muốn làm gì thì làm, hô hấp từ mũi có chút không thuận mà miệng phát ra âm thanh ngọt ngấy, hòa cùng với âm thanh tiếng nước trúc trắc.
Loại âm thanh này chính là đổ thêm dầu vào lửa.
Đại khái cảm giác bản thân đã hôn đến độ đầu lưỡi của Vũ Tuệ cũng sưng lên, Lương Bình mới thở hổn hển dừng lại, sắc mặt hắn ửng hồng, hắn nhìn thiếu nữ dưới thân bằng đôi mắt nóng rực đến nổi có thể đem người nung phỏng.
Lúc này cô cũng hô hấp rất mạnh, ngực phập phồng, gò má đượm thêm sắc đỏ, đôi mắt mênh mông nhiễm sương, đôi môi căng mọng, bất lực mờ mịt, bộ dáng làm người phải điên cuồng.
Tuy rằng cô nói ra loại lời nói này…. Đôi tay Lương Bình chống bên cạnh đầu cô dần dần nắm chặt, tuy rằng cô nói vậy, có ý là cô không chán ghét hắn, nhưng mà cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-se-khong-yeu-anh/1033920/chuong-42.html