Nam đế về tẩm cung, cậu lẻo đẻo đi theo mặc cho tướng quân can ngăn. Cậu nghĩ rằng ở đây người có thể bảo vệ cậu và cho cậu cuộc sống tốt đẹp cũng chỉ có Nam đế. Vừa có quyền, lại có uy. Lại có khuôn mặt của người cậu yêu thầm bấy lâu nữa chứ.
Nam đế bước vào phòng, cậu bước theo. Đột nhiên lưỡi kiếm của Thanh Tùng tướng quân đã kề cổ rồi.
"Chỗ này là tẩm cung của Hoàng thượng, ngươi không được vào trong."
"Tại sao không được vào"
Mặc dù cậu có biết sơ sơ trên phim ảnh rằng, tẩm cung là chỗ của Hoàng thượng và phi tử. Nhưng vẫn gan lì muốn xông vào đó.
"Chỗ này chỉ dành riêng cho Hoàng thượng và phi tử thôi. Nếu vào sẽ bị chém đầu đấy. Chỗ ngủ của thị vệ không phải ở đây"
Tướng quân kéo cậu tới khu ở của các thị vệ. Vừa bước vào phìng đã ngửi thấy mui mồ hô của đàn ông. Cậu là người thích sạch sẽ, đúng là không thích hợp ở nơi như vậy.
Quay qua nhìn tướng quân
"Ngài còn chỗ nào khác ở không?"
"Vào đi, chỗ của ngươi đấy"
Cậu tuân lệnh vào phòng, sau khi tướng quân đi khỏi. Cậu ra ngoài đi dạo. Đi lung khắp nơi trong cung, đi tới đâu cũng thấy thị vệ canh gác. Trong khi cậu vẫn chưa có bộ đồ thị vệ để mặc nữa.
Bước tới một căn phòng bên ngoài gỗ đã cũ kỹ rồi. Nhưng vẫn được lau dọn sạch sẽ. Cậu bước vào trong, căn phòng rất tao nhã và sạch sẽ. Trên móc trêo quần áo còn có một bộ đồ trang trí họa tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-giup-anh-chua-lanh-vet-thuong-duoc-khong/1726268/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.