Tùng chạy về nhà vợ đã chờ sẵn ở sô pha ngoài phòng khách. Cậu bước vào nhà rón rén đi lên phòng. Thì Han bật đèn sáng, bắt anh đứng lại đó. Tùng biết phen này chết chăc rồi. Cậu liền quỳ xuống xin lỗi lia lịa. Han xách tai, nhéo tai Tùng. Một đấm vào bụng, một đá vào đít. Anh phải im lặng không dám than. Anh ta phải hứa từ nay không đi cà phê cà pháo, gái gú, bar gì hết phải xoi vợ con là số một. Nếu tái phải xử theo luật. Tưởng xong trận, ai ngờ mẹ cậu bược ra. Phạt anh nguyên một tuần làm việc nhà, nấu ăn. Khônh để vợ đụng tay vào việc gì.
Han coi bộ đắc chí rồi, dù sao anh chồng cũng chưa có làm gì gái cả, chỉ là do kế hoạch của Dương cao tay mới vậy thôi.
Cô họi điện cho Dương để hỏi thăm tình hình bên đó thì Nam bắt máy.
"Alo anh nghe"
Giọng khàn đặc, cô biết ngày Nam khóc. Cô cười lớn trong điện thoại vì nghĩ Dương xử tội Nam rồi.
"Sao lại cười"
"Chắc bị vợ phạt rồi chứ gì?"
" Anh đang ở bệnh viện, Dương ngã cầu thang"
"Gì anh nói sao?"
Cô tắt máy,
"Anh thay đồ tới bệnh viện ngay đi"
"Gì thế"
"Dương nằm viện, nhanh lên"
"Ba mẹ trông con cho con với nha. Dương bị ngã cầu thang đang cấp cứu ở bệnh viện con phải tới ngay"
"Ừ hai đứa đi nhanh đi"
20 phút sau cả hai tới bệnh viện. Chạy khắp nơi hỏi thăm cuối cùng cũng tới trước cửa phòng cấp cứu. Thấy Nam ngồi ngoài hai tay nắm chặt, không ngừng lẩm bẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-giup-anh-chua-lanh-vet-thuong-duoc-khong/1726254/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.