Chuyển ngữ: Agehakun
Chỉnh sửa bản dịch: Andrea
25
Khi Chung Uẩn đi vào trong phòng, Ngu Hành Chu đang dùng khăn ướt sạch sẽ lau mặt chà tay cho tiểu thiếu gia.
Gương mặt của tiểu thiếu gia vẫn phiếm hồng, nhưng hô hấp lại thông thuận hơn rất nhiều. Ngu Hành Chu ngồi trên địa vị cao nhiều năm, chưa từng có kinh nghiệm hầu hạ người khác, giờ phút này lại không hề ngượng tay, cẩn thận chu đáo, ngay cả sau tai cũng lấy khăn lông tỉ mỉ lau qua.
Ngày trước hắn lấy súng bắn người, sau lại làm ăn trong sạch, cái thường cầm lên nhất cũng là bút để ký tên, giờ phút này cầm một tấm khăn ướt nho nhỏ, nhưng lại cam tâm tình nguyện.
Chung Uẩn đứng ở cửa nhìn một lúc.
Cô chướng mắt Ngu Hành Chu cũng không phải bởi vì xuất thân, chướng mắt hắn là vì, Ngu Hành Chu thân là một nam nhân lớn hơn Chung Nịnh mười bốn tuổi, nhưng lại không có lấy dũng khí tiếp nhận tình yêu.
Nhưng ngôn ngữ cơ thể của một người sẽ không nói dối.
Nếu không phải bởi vì yêu, người giống như Ngu Hành Chu sao có thể tỉ mỉ đến mức độ ấm của khăn cũng phải thử trước một lần, mới bằng lòng dùng nó để chạm vào làn da của Chung Nịnh.
Một mặt ôn nhu nhất đời này của Chung Uẩn, trừ bỏ Chung Nịnh, cũng chỉ có trượng phu của cô – Thư Nhiễm là từng nhìn thấy.
Chỉ có khi ở trước mặt người yêu, thì người tôi mới có thể gỡ lớp mặt nạ xuống.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-bao-nuoi-anh-khong/2158697/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.