Yên vị trong lòng Trình Vương, Cố Tiểu Khả vòng tay qua eo anh, hai người trao nhau hơi thở của mùa đông.
"Hai người có gặp nhau?" Anh hỏi cô.
"Có gặp."
"Khi nào?"
"Mấy hôm trước khi còn ở bệnh viện, em có đến tìm cô ấy." Cố Tiểu Khả trả lời rất thành thật.
"San San vậy mà nói ra chuyện này với em? Con bé rất cứng đầu, hôm đó vốn định nói với em rồi, nhưng em lại..." Trình Vương cau đôi mày, mắt hơi nhìn xuống.
Biết mình đã làm sai, hành động mà không kịp suy nghĩ thấu đáo, Cố Tiểu Khả không dám phản kháng, cô thỏ thẻ. "Là em sai."
Anh xoa xoa đầu cô, hôn lên trán cô. "Lần sau không được như vậy."
Cố Tiểu Khả hơi bĩu môi làm nũng, cô mỉm cười. "Sẽ không như vậy."
"Tin em." Anh cười ấm áp, lan tỏa sự tin tưởng đến tận tim cô.
Cô ôm anh chặt hơn, tựa như chỉ hơi nhẹ tay sẽ có người tới cướp mất, cô suýt mất anh một lần rồi, không muốn chơi vơi anh trong lòng bàn tay thêm một lần nữa. Phải đi đến nửa địa cầu nào để tìm thấy một Trình Vương thứ hai?
"Hôm đó sao em và Á Lệ lại có mặt ở bệnh viện, làm anh không kịp giải thích."
Cố Tiểu Khả suy nghĩ một lúc. "Thật ra em cũng không biết tại sao Á Lệ lại có mặt ở đó, nhưng em nghĩ cô ấy đi theo Ngô Chí Hào đến."
"Ngô Chí Hào cũng đến?" Anh nhướng mày.
"Ừm! Em không thể nhìn nhầm, em thấy hắn ta ở hành lang bệnh viện, mặt rất khó coi. Nhất định đã gặp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-tung-co-y-dinh-ngung-thich-anh/1734014/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.