Trở về phòng Cố Tiểu Khả vẫn còn nóng mặt nóng mũi, thật nguy hiểm làm sao. Trình Vương không biết cách kiềm chế, cô mà không nói vậy anh sẽ bỏ qua cho cô chứ. Không đời nào chuyện đó sẽ xảy ra!
Nhưng... Bà chủ tương lai của Vương gia ư? Nghe cao quý quá, biết rằng tương lai không thể nói trước. Nhưng khi được Trình Vương gọi như vậy cô cảm thấy rất vui.
Cô cười tủm tỉm.
"Con vừa đi đâu về mà vui vẻ vậy?"
Vừa đặt chân lên giường còn chưa kịp kéo chăn lên ngủ Cố Tiểu Khả đã bị giọng nói tỉnh bơ của mẹ cô làm cho mất hồn mất vía.
"Mẹ, mẹ chưa ngủ?" Cố Tiểu Khả cười nhăn nhó. Không phải chứ, bà ấy lẽ nào theo dõi cô sao!
Tần Tịch Hương chở mình nằm nhìn Cố Tiểu Khả. "Mẹ ngủ được một giấc rồi, dậy thì không thấy con đâu." Nói xong bà nhìn Cố Tiểu Khả từ trên xuống dưới bằng ánh mắt mờ ám. "Vừa đi gặp tình nhân về đấy à?"
Tình nhân? Mẹ của cô thật khéo nói làm sao.
Cố Tiểu Khả giật giật khóe miệng, sau đó hít một hơi thật sâu nằm phịch xuống dưới giường. "Con là đi uống nước."
Tần Tịch Hương cười khúc khích. "Uống nước đến nỗi đỏ hết cả môi rồi!"
Cô giật mình đưa hai tay lên bịt miệng lại. Đỏ môi ư? Trình Vương quả thật khi hôn có hơi dùng sức...
"Không làm gì bất chính sao phải giật mình? Mẹ đùa đó, không đỏ đâu." Tần Tịch Hương lắc lắc đầu.
Nhớ khi xưa Cố Bách Điền và bà cũng từng lén lút sau lưng phụ huynh để hẹn hò.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chua-tung-co-y-dinh-ngung-thich-anh/1733998/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.