Từ xa mọi người ở trong xe đã nhìn thấy Lâm Vĩ Thành đứng ở cổng đón, đoàn xe vừa đến nơi là Lâm Vĩ Thành vội chạy đến mở cửa xe cho mọi người. Lúc thấy Lâm Vĩ Phong còn đang băng bó khắp người thì vô cùng đau lòng, nếu không phải vì anh thì em trai cũng không phải chịu nhiều vất vả như vậy.
“Anh hai..” - Lâm Vĩ Phong thấy Vĩ Thành xúc động nói không nên lời nên đã lên tiếng trước - “Em về rồi.”
“Em cũng về rồi.” - Khả Hân cũng bế Khả Vĩ ra khỏi xe.
“Về là tốt rồi, mau vào nhà, ngoài này nắng nóng đừng để cháu của anh cảm nắng” - Lâm Vĩ Thành vừa nhìn thấy bé con trong lòng của cô đã thấy vô cùng yêu mến, đây chính là đứa trẻ mà cả gia đình này chờ đợi suốt mấy năm qua.
Quản gia Thuận đứng một bên vẫn giữ được bình tĩnh, sắp xếp cho những người khác, giúp Anna đỡ Hoàng Thiệu Huy vào trong.
“Cậu Dương Trạch vì sao không thấy về cùng?” - Quản gia Thuận hỏi.
“Đi đón Bạch Mai rồi, cũng cần người xem qua vết thương cho tôi với Vĩ Phong mà” - Thiệu Huy dừng lại một chút liếc qua phía Vĩ Thành - “Hai người đó sao rồi?”
Quản gia Thuận hiểu Thiệu Huy đang hỏi về chuyện của Bạch Mai và Vũ Thành chỉ có thể cười khổ đáp:
“Vẫn chưa thành.”
Quản gia cũng hướng ánh mắt đến chỗ của Anna muốn Hoàng Thiệu Huy giới thiệu để bản thân biết mà sắp xếp. Hoàng Thiệu Huy cong môi cười nắm lấy tay, cúi đầu khẽ đặt một nụ hôn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635584/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.