Khả Hân có rất nhiều điều muốn hỏi anh nhưng Lâm Vĩ Phong vẫn luôn ngăn cô lại.
“Vĩ Phong…”
Lâm Vĩ Phong gắp thức ăn vào chén cô không để cô nói tiếp.
“Chuyện của Phan Khánh Nguyên, có phải nghiêm trọng không?” – Khả Hân thật sự ăn không vào, dù sao nguồn cơn chuyện này cũng là từ cô.
“Suỵt.” – Anh đưa tay lên môi ra hiệu với cô – “Khi ăn không nói.”
Khả Hân thở dài, cô chỉ đành tập trung ăn cho thật nhanh để tìm cơ hội khác hỏi anh.
Lâm Vĩ Phong lấy thuốc bổ ra đặt trên bàn, Khả Hân ngoan ngoãn uống hết, cô đã tra hết những thuốc này đếu tốt cho phụ nữ có thai. Bây giờ Khả Hân cẩn thận nhất chính là chuyện uống thuốc mỗi ngày, thuốc Vĩ Phong đưa và cả thuốc bác sĩ đã kê.
“Sau này không cần nhắc đến người tên Phan Khánh Nguyên đó nữa.” – Lâm Vĩ Phong chống cằm lên bàn nhìn cô nói.
Khả Hân ngẩn ra, cô còn tưởng anh không muốn nói chuyện này với cô, không ngờ anh lại mở lời trước.
“Anh ta thật sự gây khó dễ cho công ty của anh sao? Những gì trên báo chí viết có thật không?”
“Thật, chẳng qua là bọn họ viết sai một điểm, Phan thị muốn đối đầu với Phong Đỉnh đúng là hoang tưởng.”
Thái độ này của anh chứng tỏ chuyện này hoàn toàn không phải vấn đề gì lớn, cô cuối cùng có thể thở phào.
“Vậy chuyện này giải quyết thế nào rồi? Anh định làm gì Phan Khánh Nguyên và Phan thị?”
“Cô quan tâm cậu ta?” – Lâm Vĩ Phong nhướn mày không vui. Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635484/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.