Lâm Vĩ Phong siết chặt chiếc đũa trong tay, trên mặt không lộ biểu cảm gì nhưng trong lòng anh giống như đang nói ‘tại sao lại về lúc này’. Lý Tuyết Dung nheo mắt nhìn anh, giả lả cười nói:
“Mau bảo cô ấy vào đây ăn cơm nào.”
“Đúng, đúng, gọi Khả Hân vào ăn đi, em ấy chịu về là tốt rồi.” - Lâm Vĩ Thành cũng không nghĩ gì nhiều, định nhân lúc bữa ăn hôm nay mà công bố thân phận của Khả Hân.
Lâm Vĩ Thành quay sang nói với Lý Tuyết Dung:
“Em gặp em ấy rồi mà đúng không? Khả Hân là một người dịu dàng, em ấy với Vĩ…”
“Anh, ăn thêm đi.” - Lâm Vĩ Phong cắt ngang lời nói của Lâm Vĩ Thành, anh biết rất rõ Lâm Vĩ Thành định nói gì.
“Em làm sao vậy? Cứ để anh nói ra.” - Vĩ Thành khó hiểu nhìn em trai, chuyện đã đến lúc này không lẽ còn muốn giấu, anh cũng không thể để Lý Tuyết Dung hiểu lầm anh đã lấy vợ được.
“Anh để em tự nói đi.” - Lâm Vĩ Phong múc cháo đầy vào bát của Vĩ Thành.
Lâm Vĩ Thành lắc đầu thở dài, không nói nữa, Lý Tuyết Dung khẽ nhếch môi, chuyện mờ ám giữa Lâm Vĩ Phong và Khả Hân đúng là không hề đơn giản. Cô ta nhất định phải tìm cơ hội xử lý Khả Hân, bất kỳ người phụ nữ nào dám đến gần Vĩ Phong cũng đáng chết hết.
Khả Hân đi vào nhìn một bàn ba người đang ăn cơm cùng nhau không khỏi chạnh lòng. Cô nhìn Lâm Vĩ Thành đang nắm tay Lý Tuyết Dung càng thêm hạ quyết tâm ly hôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/635456/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.