Quản gia Thuận vừa rời khỏi chưa được bao lâu Đặng Mỹ Mai, nhị tiểu thư nhà họ Đặng, đã từ trên cầu thang bước vội xuống, hai mắt sáng lên nhìn vào tờ chi phiếu trên tay mẹ: 
“Là 5 triệu đô thật hả mẹ? Cho con một ít đi mua sắm đi.” 
Đỗ Thanh Mỹ ngay lập tức đưa tờ chi phiếu ra xa nói: 
“Tiền này là để tổ chức sinh nhật cho chị cả của con.” 
“Mẹ, sao mẹ lại bất công như vậy?” - Đặng Mỹ Mai bĩu môi không hài lòng - “Sinh nhật gì cần đến 5 triệu đô để tổ chức, mẹ chỉ thiên vị chị cả thôi.” 
“Chị cả con chính là trưởng nữ của nhà họ Đặng, mẹ còn đang kỳ vọng sau này chị con có thể khiến gia đình này nở mặt nở mày.” - Đỗ Thanh Mỹ siết chặt tờ chi phiếu trong tay - “Còn con thì mau đi gọi người làm chuẩn bị cơm nước.” 
“Con sao?” - Đỗ Mỹ Mai vốn đang không vui lại càng thêm khó chịu, liếc nhìn Khả Hân - “Không phải trước đây đều là nó làm sao?” 
“Thím à, để con đi gọi.” - Khả Hân cười gượng đứng dậy, cô cũng không lạ gì với mấy việc vặt trong nhà này. 
Khi cô vừa vào bếp liền nghe thấy ở ngoài kia Đỗ Mỹ Mai nghiến răng nghiến lợi nói: 
“Đừng tưởng gả được vào nhà họ Lâm thì trở nên cao quý, chẳng qua là vợ của một tên tàn phế mà thôi.” 
Bữa cơm này không có chú của Khả Hân, Đặng Thế Tùng, năm người phụ nữ cùng ăn với nhau, nói chuyện cũng không có kiêng kỵ gì. Mỹ Mai vẫn luôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chong-anh-dung-qua-day/259376/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.