"Ding dong!"
Thấy có tiếng bấm chuông , người giúp việc vội vàng chạy xuống lầu mở cửa. Ông Khánh cuối cùng cũng về.
" Ông chủ!" Người giúp việc kính cẩn cúi chào một tiếng.
" Con bé sao rồi?" Ông vô cùng lo lắng hỏi tình hình từ người giúp việc.
" Dạ ....cô chủ không sao ạ." Người giúp việc thành thật trả lời.
Ông Khánh tức điên lên. Thật đúng như là một trò đùa mà! Các người đang coi ông là một con rối sao? Ông thì đang họp để chuẩn bị cho dự án tiếp theo thì nhận được tin nhắn thì phải trở về. Phải! Người giúp việc không gọi được cho ông liền nhắn tin phản hồi lại. Có điều không sao là tốt rồi.
Ông định tính lên lầu thăm con gái đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên. Có lẽ ông trở lại công ty, đằng nào mọi việc vẫn đang chờ ông giải quyết.
Thấy ông Khánh lặng người rời khỏi nhà, nhưng người giúp việc không hỏi cũng chẳng níu kéo ông ấy lại. Có lẽ ông ấy đã quá là mệt mỏi trong chuyện tình ái của Hạ Nhi rồi.
---------------------------
Sáng sớm hôm sau Hà Anh ngồi tại quán cà phê quen thuộc gần tập đoàn Hoàng Nghị.
Cô chờ anh cũng rất là lâu, anh đi có mấy ngày thôi mà cứ như đi hẳn chục năm không bằng.
Vui mừng, lo lắng, cảm xúc không biết phải tả như thế nào, đúng là người mới yêu có khác , lúc nào cũng có một năng lượng gì đó làm cho con người ta phấn chấn hẳn lên.
" Híc !
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-nhan-ra-em-tu-rat-lau-roi/2988806/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.