Tôi yên lặng cúi đầu đi trong sân trường. May mắn sao lúc đó đàn chị đã trang điểm cho tôi thật đậm, về cơ bản thì không ai có thể nhận ra tôi. Nếu không, tôi tin chắc tôi sẽ bị người ta chỉ trỏ rất nhiều. 
“Lương Mãn Nguyệt.” Đằng sau có người gọi tôi. Tôi vừa nghe đã biết là Bùi Lương Vũ. 
“Suỵt!” Tôi vội ra hiệu cho anh nhỏ giọng, “Làm gì mà tự nhiên gọi tên em lớn tiếng thế? Vì sự an toàn của bản thân em, mong anh bé mồm đi một chút.” 
Anh cười cười nhìn tôi, “Cũng phải. Em và anh trai em nổi tiếng chỉ sau một đêm kia mà.” 
Tôi khoát tay, “Đừng nhắc đến nữa. Người khác không biết anh ấy là anh trai em, chỉ biết em là con chim trĩ muốn bay lên cành cao làm phượng hoàng thôi.” 
Ánh mắt Bùi Lương Vũ nhìn tôi bỗng dưng trở nên phức tạp, “Quan hệ giữa em và anh trai rất tốt nhỉ?” 
Tôi hơi chột dạ, nhưng lập tức thẳng người lên, “Đâu có, chẳng qua là người thân, anh ấy thấy em gặp khó thì ra tay giúp đỡ thôi.” 
“Anh ấy thực sự rất nhanh tay. Bọn anh chưa kịp ứng phó anh ấy đã đi lên rồi.” 
Không đợi tôi nói thêm, anh mỉm cười, rồi nhìn tôi nghiêm túc, “Sau này em tránh xa Hạ Tinh Tinh một chút. Tốt nhất là rút khỏi tổ ngoại giao đi.” 
Tôi sửng sốt, “Sao thế? Chẳng lẽ do em hát dở quá nên bị tổ chức đào thải?” 
“Không phải.” Anh hơi chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn nói, “Hôm qua người phụ trách âm thanh nói cho anh biết, lúc gần đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-tiec-khong-o-ben-anh-den-gia/1222949/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.