Tô Kiền dẫn cậu thiếu niên về nhà mình.
Anh cảm thấy cả ngày hôm nay thật khó chịu.
Lý Tố cũng cảm giác được “hoàng tử” của cậu đang không vui. Lúc ở trên xe, cậu đã lén quan sát người ấy mấy lần. Ừm… người ấy hình như rất thích mím môi. Ngoài ra, khuôn mặt người ấy nhìn nghiêng cũng rất đẹp trai.
Sau đó cậu rời mắt, quay sang ngắm ánh đèn neon dọc bên đường qua cửa kính xe. Bọn họ đang đi tới “khu người giàu” của thành phố, A Kiều từng nói rằng loại người như cậu không bao giờ có thể đặt chân vào thế giới của những người có thân phận như thế.
Nhưng tình huống hiện tại chứng minh điều ngược lại. Dù chỉ là mơ, nhưng cậu muốn mơ giấc mơ đẹp này một lần. Lý Tố thầm nhủ.
Lý Tố rất ít khi đến nơi này, mấy lần ít ỏi đó đều là để tiếp khách. Tiếp khách xong thì sáng hôm sau vội vàng rời đi, cậu vốn không có thời gian chiêm ngưỡng toàn cảnh những tòa nhà cao chọc trời, mang lối kiến trúc châu Âu với những ô cửa sổ đều nhau san sát này. Cậu còn nghe nói đứng trên đỉnh tòa nhà có thể bao quát được toàn cảnh thành phố.
Có thể trông thấy con phố nhỏ nơi mình sống sao?
– Cởi giầy, đi tắm rửa. Tắm xong, tôi bôi thuốc cho cậu. – Tô Kiền cởi nút áo sơ mi, lộ ra cơ ngực săn chắc.
Lý Tố trông thấy liền đỏ mặt:
– … A.
Tô Kiền lấy hòm thuốc trong tủ ra, đoán rằng cậu trai kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-nhin-ve-phia-anh/2350683/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.