Đường đến chỗ đỗ xe lạnh ghê gớm.
Mới đầu đông, nhưng thành phố ôn đới này không hiểu sao năm nay lại lạnh như vậy.
Tô Kiền thầm lên kế hoạch, đầu tiên đưa Lý Tố đến cửa hàng mua quần áo ấm, sau đó hai người mới đi ăn lẩu.
Sau khi gặp lại cậu, anh bắt đầu phân vân chuyện có nên cho cậu ở nhờ một đêm hay không.
Nhìn bộ dạng rụt cổ vì lạnh của cậu, Tô Kiền liền ôm cậu vào lòng. Dáng người nhỏ bé, cũng không chắn tầm mắt của anh.
– Còn lạnh không? – Tô Kiền lấy áo khoác bao bọc lấy cậu.
– Lạnh… – Lý Tố rũ mắt.
– Sao lại thế? – Tô Kiền ôm chặt cậu.
– … Vẫn lạnh. – Nếu kêu lạnh, có phải cậu có thể được ôm trong lòng anh lâu hơn?
Tô Kiền hết cách, đành nói:
– Đợi lên xe có máy sưởi sẽ bớt lạnh.
–
Từ công ty ngồi xe đến khu thương mại cao cấp, Lý Tố cảm thấy nơi này thật xa lạ, là nơi chỉ người giàu có mới đến, còn những người như cậu bước vào sẽ bị đuổi ra. Tô Kiền chu đáo giúp Lý Tố chọn rất nhiều quần áo, biến một thiếu niên ăn mặc phong phanh thành cục bông ấm áp. Nếu đối tượng là Đường Y, thì chắc chắn hắn sẽ không cho anh làm vậy, hắn nói mặc nhiều như vậy trông béo, cực kỳ khó coi.
Lý Tố nhìn một Tô Kiền đang tất bật vì mình, bên cạnh là cô gái bán hàng rất lễ phép, còn cười khi nhìn thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-nhin-ve-phia-anh/2350670/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.