Lúc này Lý Tố đang đội mũ mà Tô Kiền chọn, mũ vải nhung to che kín hai bên tai, tóc mai dài ép hai bên tai, vài lọn tóc lơ thơ trước trán che khuất đôi mày, cổ cũng quấn kín khăn, chỉ lộ ra mỗi khuôn mặt thanh tú. Ngay từ lần đầu gặp mặt, Tô Kiền đã nhận ra ánh mắt của Lý Tố rất đẹp, đôi mắt sáng ngời, hai lòng trắng đen rõ ràng, càng giống chú thỏ ngày trước anh nuôi. Giờ đây, đôi mắt to tròn ấy đang lộ rõ vẻ nghi hoặc, đôi môi sưng đỏ vì ăn lẩu mỉm chặt.
Không cố tình quyến rũ, nhưng nét quyến rũ bẩm sinh khó giấu.
Tô Kiền thở dài, cúi người hôn lên đôi môi cậu. Có lẽ do say rượu, giám đốc Tô ngàn chén không say bịa đại ra một lý do.
Lý Tố luôn nghĩ rằng hôn môi là một hành động của tình yêu, còn sự tiếp xúc thân thể chỉ là để thỏa mãn dục vọng. Lúc tiếp khách. cậu luôn ghét hôn môi hay đụng chạm với khách, nên thường bị đánh đập. Thế nhưng trong tình huống hiện tại, nụ hôn của Tô Kiền giúp cậu nhận ra tim mình đang đập mạnh, cả người run rẩy. Cậu cảm nhận được nụ hôn của Tô Kiền rất nhẹ nhàng, chỉ là môi chạm môi, cọ xát. Sau đó, anh đưa lưỡi liếm môi cậu, giống như đang hôn người anh yêu thương nhất, không mạnh bạo, không *** loạn. Hai mắt Lý Tố nóng lên, cậu ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi ra, mặc cho Tô Kiền hôn, một lúc sau cả hai người đều hít thở không thông.
Sau đó, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-nhin-ve-phia-anh/2350668/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.