Dịch: Phi Phi 
“Có phải tối qua em lén ra ngoài không?”. 
Ôn Thư Du sững người, “… Gì cơ?”. 
“Nửa đêm bên ngoài có tiếng động, anh còn tưởng mình nghe nhầm”. Ôn Lãng Dật nhấp nhẹ một ngụm cà phê, ngước mắt nói, “Người làm vườn mới dọn dẹp con đường ngoài hiên hóng mát, đáng ra em phải đổi đường khác mà đi”. 
Cô ngẩn ngơ cúi đầu nhìn xuống đôi dép lê dưới chân mình. 
Đôi dép lê nhung màu trắng lấm bẩn chút bùn đất, nhưng suốt đêm qua đến giờ mà cô vẫn chưa hề phát hiện. 
Theo lý mà nói thì chắc chắn cô không ra khỏi biệt thự nửa bước, càng không bao giờ đi dép lê ra hiên hóng mát ngoài vườn, vì thế mới bị Ôn Lãng Dật để ý. 
Nhưng dù sao cũng gặp mặt được rồi, nếu mục đích đã đạt được thì bị phát hiện cũng không hề gì. 
“Đúng vậy”. Cô tỏ vẻ vô tội, chớp mắt cười với người phía đối diện, “Em đã lén ra ngoài sau khi anh và người làm đi ngủ”. 
Đĩa sứ nhẹ nhàng va chạm với đế ly cà phê phát ra tiếng “Keng!”, âm thanh chói tai phá tan không khí trầm lặng trước đó. 
“Em đi gặp anh ta?”. 
“Ngoài ra còn ai khác đây”. 
“Em không biết nguyên nhân anh không ủng hộ em và anh ta ở bên nhau sao? Chuyện này là thế nào?”. Ôn Lãng Dật nhíu mi, sắc mặt khó coi, “Đã muộn như thế, anh ta vốn dĩ không nên dụ dỗ con gái một thân một mình ra gặp mặt”. 
Ôn Thư Du đột nhiên buông cốc sữa bò trong tay: “Anh, có phải anh đang nhầm lẫn quan hệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/936114/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.