Editor: Rubybu/ Beta: Phi Phi 
Người đàn ông ăn mặc chỉnh tề với một chiếc quần dài phẳng phiu cùng áo gió sải bước qua đám người đang tụm năm tụm ba, ngoại hình lẫn thần thái đều nổi bật trong đám đông. 
Ôn Thư Du bị ánh mắt chăm chú của anh vây chặt đến mức đỏ mặt, tim đập dồn dập. 
“Đây là đang đi về phía chúng ta hả?”. Tống Gia Ninh mở to mắt: “Miên Miên, anh ta…?”. 
Loay hoay một lúc, Ôn Thư Du nhắm mắt khai thật: “… Anh ấy đến đón mình”. 
“Đón cậu á?!”. 
Vừa dứt lời, người đàn ông đúng lúc đi đến trước mặt ba người, tự nhiên nhìn cô mở miệng nói: “Miên Miên”. 
Tống Gia Ninh và Khúc Vân Chu đồng thời quay đầu lại, cô xấu hổ trước ánh mắt sáng rực của ba người, mũi chân vô thức chuyển hướng về phía người đàn ông. 
“Miên Miên”. Sắc mặt của anh thản nhiên như không, nhưng giọng nói toát ra sự thân mật: “Sao còn chưa lại đây?”. 
Nghe vậy, mặt Ôn Thư Du không khỏi nóng lên, không hiểu sao lại cực kỳ thẹn thùng, ngước mắt vội vàng liếc nhìn anh một cái, cắn răng bất chấp bước nhanh đến gần. 
Còn chưa đứng vững thì anh đã ôm lấy eo cô, cô xấu hổ vội đưa tay lên kéo tay anh ra. 
Lương Yến Tân dừng lại, bất đắc dĩ giơ tay lên nhéo má cô. 
Tống Gia Ninh âm thầm kìm nén sự kinh hãi, tiêu hóa cảnh tượng trước mắt. 
Động tác của hai người trước mặt rất tự nhiên lại vô cùng thân mật. Mặc dù không phải bầu không khí vô tư tự nhiên của những cặp đôi đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/936096/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.