Dịch: Phi Phi
Chú ý chừng mực?
Nếu còn chú ý chừng mực nữa thì con trai của mẹ đây xuất gia làm hòa thượng cho nhanh.
Sắc mặt Lương Yến Tân vẫn bình tĩnh, nâng tay đóng cửa xe lại rồi ra hiệu cho tài xế lái xe.
Thấy anh không nói lời nào, Dư Âm Dung không nhịn được nghĩ đến: “Chẳng lẽ các con đã…?!”.
“Đực người ra đó làm gì, lái xe đi”. Lương Yến Tân gõ mạnh vào cửa kính xe bên ghế phó lái, nói xong bèn lạnh mặt dứt khoát quay người rời đi.
Nghe thấy chiếc xe sau lưng rốt cuộc cũng chuyển bánh, hai bên thái dương cuối cùng cũng thấy thoải mái. Anh đưa tay day huyệt thái dương, từ từ nhắm hai mắt thở dài.
Phát hiện bản thân mất bình tĩnh, anh cầm bao thuốc lá trong tay nhưng ngón tay định mở nắp lấy điếu thuốc lại ngập ngừng, ma sát qua lại một lúc lâu vẫn chưa thấy động tác tiếp theo.
Có hút thêm một điếu thuốc nữa cũng không thể khiến anh bình tâm lại bằng một nụ hôn của cô.
…
Sau khi triển lãm tranh kết thúc, những ngày nghỉ cuối cùng dường như trôi qua rất nhanh. Nửa tháng cuối cùng chớp mắt đã kết thúc.
Vốn dĩ Ôn Thư Du muốn lặng lẽ đến Hoài Thành một chuyến, nhưng tình huống lúc này giống hệt như trong tưởng tượng của cô. Nhìn thấy người nhà luôn tiếc nuối, đếm từng ngày cô còn ở nhà, lời nói dối ấy cuối cùng cũng không thực hiện được.
Không chỉ không thực hiện được mà cô còn cảm thấy áy náy.
Hình như cô có phần vì Lương Yến Tân mà xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-minh-anh-nuong-chieu/936095/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.