- Có phải Hà Vy không đó? Đúng là con rồi! Nhà con sao lại bỏ đi đâu suốt một năm vậy? Hay là tìm được nơi nào tốt hơn mà sống rồi?
- Chào chú! Chú cứ nói thế chư, cháu là dân gốc ở đây mà! Chú dạo này vẫn khoẻ chứ ạ? Mà chú mắt vẫn tinh ghê, tối thế này mà vẫn thấy cháu cơ à?- Chú Huy có khác, mới gặp nhau thôi mà chú đã chọc tôi rồi à! Nhưng đâu ai để chú chọc hoài vậy được, tôi đâu có hiền lành gì đâu!
- Vâng cô nương!
Quả thật đã một năm rồi kể từ ngày tôi rời nơi đây-Nơi thành thị tấp nập, ồn ào, nơi chứng kiến những giọt nước mắt tuôn rơi trên gương mặt phúc hậu của mẹ tôi. Tại đây, bà bị tổn thương bởi người mà tôi vẫn gọi là "cha". Chính ông ta đã khứa lên tim bà một vết dao găm khiến nó rỉ máu suốt bao năm trời.
Nay trở lại đây, tôi quyết tâm cố gắng học hành, kiếm thật nhiều tiền giúp mẹ và em gái song sinh của mình thoát khỏi cảnh nghèo khó. Và những kẻ tàn ác kia tôi sẽ khiến chúng phải chịu đau khổ hơn mẹ con tôi gấp 1000 lần. Tôi sẽ cho chúng thấy mẹ con tôi không hề thua cuộc, chúng tôi không hề yếu đuối.
- Thế chị Phương và Hà Trang đâu? Sao họ không đi cùng cháu?- Lời nói của chú huy làm tôi giật mình mà thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man.
- Dạ? À, hôm nay chỉ có cháu lên thôi bởi vé xe không đủ chú ạ. Nhưng sang tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-la-cua-rieng-toi/2101310/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.