Editor: Xẩm Xẩm
Cô từ trên giường chạy đến phe phẩy cánh tay của anh: “Có nhận ra gì khác biệt không?”
“Có.” Rốt cuộc anh cũng mở miệng nói chuyện.
“Nói xem nào.”
“Có em xuất hiện, tất cả mọi thứ đều không hài hòa.”
Đả kích, quá đáng.
Cô “hừ hừ” vài tiếng, vẫn chưa cảm thấy hết giận, chạy đến bên cạnh chú cáo: “Biết ai đây không?”
Anh lấy hai tay ôm ngực, dáng vẻ chăm chú lắng nghe, nhưng trong mắt đều là cố tình tỏ ra để cho có lệ, ánh mắt hàm ý “em hãy mau chóng xong việc”.
Cô cắn cắn môi: “Về sau, nó sẽ trở thành một thành viên trong gia đình chúng ta.”
Lộ Thừa Hữu không cảm xúc gì nhìn cô, sau đó gật đầu: “Trong nhà của anh chỉ đủ cho hai người, em xác định muốn đem đồ ăn của em chia cho nó?”
“Em chia một nửa.”
Rốt cuộc anh cũng nở nụ cười nhạt: “Thật đúng là đáng thưởng thức?”
Cô rất oan ức chạy tới: “Em rất chán nản.”
Anh ôm lấy cô: “Đúng là vậy.”
Cô ở trong ngực anh mãi cũng không chịu ngồi xuống, anh đành phải ngồi trên giường ôm lấy cô, càng cảm thấy cô giống như một đứa nhỏ vậy. Anh nhìn chú cáo trên tường kia, rõ ràng căn phòng này vốn là đồng nhất một phong cách trang nhã, hài hòa, chú cáo này tự dưng xuất hiện biến cả không gian đều thành cái gì không biết.
Anh có chút khó tin: “Sao con hồ ly này lại xấu như vậy?”
“Không phải, nó rất đáng yêu, hơn nữa rất thông minh. Bức tranh này có ngụ ý là, cáo yêu một chú thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-khong-muon-gap-go-nguoi-khac/1491454/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.