Editor: Xẩm Xẩm
Một ngày này, Tô Thiển Oanh mới có thể chính thức đem cô và cụm từ “vợ của Lộ Thừa Hữu” liên hệ với nhau, cô rời giường từ rất sớm, vì anh mà chuẩn bị bữa sáng. Tuy rằng tay nghề của cô không thế so sánh với đầu bếp, nhưng nấu một bữa cơm bình thường là không có vấn đề gì, chỉ là sau khi anh đi làm, cô liền cảm thấy vô cùng nhàm chán, nhàm chán muốn chết.
Cô nằm trên giường đã cảm thấy căn phòng thật trống rồng, có phải là nên đặt thêm thứ gì vào không?
Đồ đạc của cô vẫn còn để lại nhiều ở nhà riêng, nơi đó, dù sao cũng có rất nhiều thứ cô tự tay góp nhặt được, nhưng dù sao cũng là nhàm chán, cô từ trên giường đứng lên, sau đó thay quần áo rồi chuẩn bị ra ngoài.
Cô trở lại nhà riêng của mình, lâu lắm rồi không có người ở, cảm giác xa lạ ập tới.
Cô đi dạo quanh nhà một vòng, đem mấy thứ đồ của mình đóng gói lại cho tốt, sau đó lại sửa sang vài thứ, đột nhiên cũng cảm thấy có gì không đúng, vì thế lại đặt về chỗ cũ.
Những thứ này đều là của cô, của riêng cô, thậm chí còn hẹp hòi nghĩ đến nếu có một ngày cô và Lộ Thừa Hữu cãi nhau đến mức độ không thể cứu vãn, lúc đó cô lại không thể quay về nhà mẹ đẻ, cô có thể đem chúng về đây. Nhưng có thể cãi nhau với Lộ Thừa Hữu đến mức không thể cứu vãn, hình như cô chưa có năng lực đó đâu?
Cho nên, cuối cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-khong-muon-gap-go-nguoi-khac/1491453/chuong-21-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.