"Vậy cậu nghĩ ai sẽ kết hôn trước?’’
Lộ Thừa Hữu cười lên : "Tôi rất tò mò, người đàn ông một lòng si tình cuối cùng sẽ hoa rơi vào nhà ai."
Thẩm Diệc Nhạn liếc mắt nhìn Mạnh Cảnh ở cách đó không xa: "Nói thật, ngay cả tự tớ cũng cảm thấy mình sẽ không cưới cô ấy."
"Hả?" Lộ Thừa Hữu cau mày: "Cậu không nên mang cô ấy tới đây, Từ gia cũng sẽ tham dự."
Thẩm Diệc Nhạn gật đầu: "Tớ lập tức sẽ làm tài xế đưa cô ấy trở về, chỉ là cô ấy nhàm chán nên tớ mới mang cô ấy ra ngoài thôi."
"Tự giải quyết cho tốt."
"Tại sao tớ vẫn luôn cảm thấy mấy chữ này cũng thuộc về Kỷ Thiệu Quân?"
"Tám lạng nửa cân."
Thẩm Diệc Nhạn đắc chí: "Vậy tớ cảm thấy tớ thuộc về tám lượng."
"Các người không một ai bớt lo." Nhưng Lộ Thừa Hữu còn nói ra ý nghĩ của mình: "Người con gái kia mặc dù thoạt nhìn có vẻ bị cưỡng ép, nhưng cảm giác tổn thương không hề lớn, mà …" Lộ Thừa Hữu chuyển ánh mắt sang bên kia giống như Mạnh Cảnh vô tội : "Giống như có chút phức tạp."
"Tớ hiểu, tớ đi trước ."
Mà sau đó Kỷ Thiệu Quân và Đặng Cảnh Nam cũng trước sau đến tham dự.
Đối với việc Kỷ Thiệu Quân ở bên cạnh Phương Y Lâm, Lộ Thừa Hữu không cảm thấy gì quá lớn lao, anh tin tưởng Kỷ Thiệu Quân sẽ tự biết xử lý tốt chuyện của mình. Mà về chuyện gần đây, Đặng Cảnh Nam đơn độc một mình, Lộ thừa Hữu không muốn nói lời vô nghĩa với anh ta. Đặng Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-khong-muon-gap-go-nguoi-khac/1491438/chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.