Chuyện tiếp theo giống như là đương nhiên, Lộ gia và Tô gia lấy tốc độ thần kỳ tuyên bố tin tức kết hôn của bọn họ ra bên ngoài, sau đó truyền thông lại đưa tin tiếp, tất cả đều là "thanh mai trúc mã", "môn đăng hộ đối", "trai tài gái sắc", thật ra thì chuyện kết hôn như vậy khiến người ta thoải mái hơn so với chuyện cô bé lọ lem.
Mỗi lần nhắc tới kịch bản cô bé lọ lem, luôn cộng thêm hai chữ "may mắn", mà rõ ràng tình cảm nam nữ chẳng quan hệ gì tới những thứ kia. Từ khi nào thì bắt đầu, tiền bạc và địa vị lại có thể làm thay đổi hoàn toàn một con người, trở thành người lãnh đạo, có hai thứ đó liền biến thành tầng lớp thượng lưu trong xã hội này.
Mà Tô Thiển Oanh cảm giác mình như đang nằm mơ, khi những mẫu thiết kế áo cưới nổi tiếng quốc tế bày trước mắt, cô vẫn thấy không được tự nhiên. Cảm giác này quá nhấp nhô, như nằm mơ vậy. Điều chân thật duy nhất chính là Lộ Thừa Hữu đang ở bên cạnh chọn cùng cô.
Như vậy sẽ khiến cô có chút mất thăng bằng: "Tại sao em phải phiền phức như vậy, mà anh không phải phiền hả?"
"Bởi vì kết hôn đối với người con gái là một giấc mộng, mà người đàn ông chỉ phụ trách tới thỏa mãn giấc mộng đó."
Tô Thiển Oanh cảm thấy rõ ràng là anh đang muốn nói sang chuyện khác, mặc dù cô không tìm được chứng cớ.
"Anh cảm thấy loại nào tương đối khá nhìn?"
Lộ Thừa Hữu nhìn qua mấy thiết kế kia, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chi-khong-muon-gap-go-nguoi-khac/1491437/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.