Cô lặng lẽ bước ra, ngồi bần thần một hồi trên chiếc ghế cô ngắm nhìn anh. Đây có lẽ là lần thứ n cô muốn thốt lên rằng anh rất đẹp trai, vẻ đẹp ấy vừa thân thuộc vừa cuốn hút. Tại sao lại tạo cảm giác thân thuộc vậy nhỉ, đến cô cũng không thể giải thích nổi.
Cô khẽ khàng đi ra khỏi căn phòng. Cô lại xuống bếp uống chút bia. Có lẽ bia rượu đã trở thành bạn của cô lúc nào không hay. Vì thói quen mới của cô là làm giảm đay buồn bằng rượu bia, ngày trước cô không dám uống, bây giờ phần vì quen phải tiếp khách hàng nên rượu, bia lại quen thuộc với cô.
Cô bật lon bia, mở một chương trình trên ti vi coi. Chương trình đó đang công chiếu về việc tư vấn tình cảm, hạnh phúc, hôn nhân và gia đình. Có quá nhiều cặp kết hôn rồi lại li hôn rồi có nhiều thứ phát sinh thêm khiến ảnh hưởng đến sự phát triển và suy nghĩ của những đứa con.
Cô ngẫm nghĩ có phải do cô mà con mình chịu khổ, thằng bé cũng cần một mái ấm gia đình nhưng cô không thể nào cho nó được.Vì cô biết cô và Lâm Dương sẽ không thể đến được với nhau.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Dương rời đi sớm, do công việc đột xuất nên không kịp nói gì với cô. Anh dậy không thấy cô nằm trên giường vội ra phòng khách.
" Hừm.... Em có cần phải giữ khoảng cách với anh vậy không."
Anh thu những lon bia đổ vào thùng, rồi lặng lẽ ngồi bên cạnh vuốt mái tóc và nói lời tạm biệt sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-chay-tron-khoi-anh-sao/1503285/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.