Chương trước
Chương sau
Lâm Dương bỗng dừng lại, quay mặt lại kéo tay Trương Vân Nhi đi. Lên đến phòng, anh khóa của lại rồi giận dữ nói:
" Em biết mình đang nói gì không, cái gì mà không đến được với nhau. Em không thấy có cả con ở đó sao, nó muốn gia đình mình bị như thế chắc."
Trương Vân Nhi chỉnh lại tay áo, nhìn thẳng vào mắt Lâm Dương:
" Gia đình, anh muốn cho nó một gia đình thì anh đã không làm như thế.. Anh còn định bỏ con của chúng ta mà"
Lâm Dương giận đến mức không thèm nhìn cô, anh quay mặt đi. Cô tiến đến, nhìn từ đằng sau, bờ vai dài rộng như hơi run lên. Cô tiến sát và ôm từ phía đằng sau. Hơi ấm tỏa ra từ người anh như mê hoặc cô.
" Em vẫn yêu anh mà đúng chứ, vậy tại sao em lại không cho anh cơ hội hả..?"
Nói rồi Lâm Dương quay ra sau,kéo cô lại và hôn. Nụ hôn ngọt ngào lại thấm đẫm nước mắt. Cô không hiểu tại sao mình lại khóc nữa.Anh khẽ cởi nút cúc áo của cô, đưa tay lùa khắp vùng. Cô chặn tay anh.
" Chúng ta không nên.."
Cô ngồi dậy rồi chỉnh trang lại quần áo.
" Xuống tầng ăn thôi."
Cô đi xuống, bỏ lại anh một mình. Suốt mấy năm trời , anh không ngủ với một người đàn bà nào. Anh dường như không còn hứng thú với phụ nữ nữa. Có lẽ chỉ còn cô mới có thể làm ạn rung động. Chỉ có cô bản tính của anh mới trỗi dậy.
Anh khẽ mở của phòng, đi xuống phía bàn ăn.
" Chị về rồi, anh ăn đi nhé. Hai mẹ con tôi đi trước đây."
" Em cứ thế mà đi sao?"
" Ừm... đi thôi Lâm Trạch."
Thằng bé ngoan ngoãn nghe lời mẹ đi ra phía ngưỡng cửa. Nó ngoảnh lại nhìn anh, anh mỉm cười không nói gì.
Cô bắt taxi trở về khách sạn. Cô phải thu dọn đồ để trở về. Hàn Kỳ, anh ấy đã biết cô sẽ về nên đã sắp xếp đồ đạc giúp cô.
" Hai mẹ con về rồi à. Anh đã dọn giúp em rồi."
" Cảm ơn anh. "
" Trông em có vẻ mệ mỏi, 5 tiếng nữa mới tới giờ bay, hay em để anh trông thằng bé, còn em cứ đi nghỉ đi"
" Vậy làm phiền anh rồi"
Cô đi vào phòng ngủ, đặt người lên giường. Cô thực sự khá mệt mỏi, cứ mỗi lần nghĩ đến chuyện buồn cả cơ thể cô như bị vắt kiệt sức lực vậy. Cô chỉ muốn ngủ ,ngủ và ngủ. Mỗi khi trải qua giấc ngủ sâu và đủ thì tâm trạng cô sẽ tốt lên. Đó là cách cô áp dụng để vơi đi nỗi sầu trong lòng , cô nghĩ chỉ có mình mới làm mình hết buồn thôi.
Mọi người like cho mình nhé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.