"Cô bất ngờ lắm đúng không, đáng lẽ giờ này tao đang ở trong tù, phải chịu những ngày tháng cực nhục hả? Haha toàn lũ ngu ngốc" hắn ta chỉ tay vào mặt cô.
"Cô biết vì sao Vương Hàn Phong lại nhớ tất cả mọi người mà quên mỗi cô không" Triệu Hoắc lấy trong túi áo ra một lo thuốc.
"Có lẽ cô cần đến thứ này nhỉ? Thuốc giải đấy"
"Sao các người lại đối xử với tôi như vậy?" cô đờ đẫn hỏi.
Hắn ta không trả lời câu hỏi của cô, vắt chéo chân ngồi rung đùi thảnh thơi.
"Triệu Hoắc à" Diệp Nhi mở rèm ra, nhìn thấy cô đang đứng ở đó mặt ả tái xanh lại.
"Ngày đám cưới mà cô còn làm chuyện như thế này?" Tuyết Lam nhìn cơ thể với bộ váy cưới xộc xệch.
"Không liên quan đến mày"
"Chẳng phải cô đang sợ vì bị tôi phát hiện ra mối quen hệ bày sao?" cô hỏi.
"Aaaa...Ngậm mồm lại, mày mà nói ra tao sẽ giết mày" ả ta như bị điên, hét um lên.
"Cô sợ hãi tới mức đó à? Nhìn bộ dạng của cô bây giờ trông rất đáng thương"
Ả tức đến đỏ cả mặt, hai tay nắm chặt, xông về phía cô "Tao đã nói là ngậm miệng lại". Ả đưa tay lên túm tóc cô.
"Bỏ ra" cô nắm cô tay ả, đẩy ngã văng ra.
"Em không sao chứ?" Triệu Hoắc chạy lại đỡ ả đứng dậy.
"Tôi lỡ tay làm vỡ mất rồi" hắn ta ném lọ thuốc ra ngoài cửa sổ.
Cô chạy đến bên đó nhìn theo hướng của lo thuốc, lúc xoay người lại thấy ả ta chĩa súng về phía cô.
"C...cô đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931563/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.