Lăng Vũ đưa cô đến khu công viên, ở đây họ chơi được rất nhiều trò, " Nhanh lên anh muốn cho em xem cái này " thấy cô chạy chậm anh cầm tay cô chạy cho nhanh.
Đến nơi anh đếm ngược " 5,4,3,2,1,0 ". Một dòng nước được phun lên xung quay chỗ cô anh Lăng Vũ đứng.
" Wow, đẹp thật đấy " cô hớn hở, thích thú với cảnh đẹp này. Sau khi hết, cô tiếc nuối.
" Lần sau đưa em đi chơi nữa, được chứ " Cô vui vẻ gật đầu đồng ý. Ra ngoài nhận đồ về cô mới thấy có mấy cuộc gọi nhỡ, gọi lại đầu dây bên kia " Còn biết đường gọi lại sao?"
Vừa nghe thấy giọng đã biết ngay đó là ai, im lặng nghe " Về nhà nhanh cho tôi ". Cô mặc kệ những lời nói đó ngắt máy bắt xe đi về nhà mình. Đến cửa nhà, cô ấn mật khẩu không đúng, hàng xóm bên cạnh thấy vậy liền nói:
" Hôm nay có một cậu thanh niên đã mua lại cái nhà này rồi cháu à " cô bàng hoàng trước lời nói như vậy. Một cuộc gọi đến máy cô " Cho e mười phút đến đây ".
Nghe thấy vậy cô tức tốc chạy đến đó. Vào nhà đèn tối om, chạy lên phòng thấy đồ đạc lộn xộn " Anh đã làm cái quái gì vậy chứ ".
" Em tức giận cái gì chứ " anh thản nhiên nói.
" Chẳng phải anh mua lại nhà của tôi sao " cô xông đến chỗ anh.
Anh không nói gì chỉ mỉm cười. Đứng dậy đi về phía cô:
" Em cứ khiến tôi điên lên vậy, tôi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931532/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.