Vương Bảo Băng và Vương Hàn Phong là anh em ruột. Vương Bảo Băng kể về cuộc sống của cô cho anh trai nghe. Ngồi tâm sự được một lúc cô cũng lên phòng ngủ.
Anh nở nụ cười " Tôi nhìn trúng em rồi, Tuyết Lam ".
Sáng hôm sau tỉnh dậy cô vẫn còn hơi đau đầu, nhờ có sự chăm sóc của cô bạn thân, cô cũng không còn mệt mỏi nhiều nữa, cô nói muốn về nhà nghỉ ngơi.
" Mình lên nhà nhé, cảm ơn cậu, bye " cô xuống xe.
" Cậu vào nhà cẩn thận nhé, mình về đây, bye bye " nói xong Băng lái xe rời đi.
Mấy ngày sau, cô có chuyến đi công tác ở nước ngoài, chuyến đi này cũng khá lâu. Hiện tại cô đang ở sân bay làm thủ tục.
Sau khi từ nhà vệ sinh bước ra, do không để í, cô bị đánh thuốc mê rồi bị bọn chúng bắt đi. Khi tỉnh dậy thấy mình nằm trong căn phòng với tông màu chủ đạo là màu đen.
"Có ai không mở của cho tôi " Cô kêu lên.
" Em vội gì chứ " Vương Hàn Phong nói, anh chậm rãi bước đến chiếc sofa.
" Tại sao lại là anh, anh làm cái gì vậy chứ, sao lại bắt tôi ở đây, chuyến bay của tôi sắp muộn rồi " Tuyết Lam tức giận nói.
" Vậy không cần đi nữa " anh thản nhiên đáp.
Sau đó cũng rời đi ra ngoài cho dù cô có đập cửa bao lâu. Cô ở đây đến chiều, không ăn một chút gì cả, người làm báo tin cho anh, chuyện này khiến anh ở công ty tức giận.
Trong đầu cô thoáng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-buoc-phai-yeu-toi/931531/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.