6 giờ 15 phút sáng, đồng hồ reo. Nó uể oải ngồi dậy, cả giác như hai mắt không mở nổi, cả đầu đau ê ẩm. Nó ngồi trên giường bó gối nghịch điện thoại, dù sao cũng đã đến giờ đi học đâu, nó lướt facebook một cách trống rỗng, hôm nay thì mess nó sẽ chẳng một tin nhắn buổi sáng vui vẻ và những icon dễ thương nữa. Nó thở dài, làm sao để nó vượt qua cái thời kì kinh khủng này đây, làm sao để nó đối diện với sự thật trớ trêu này ?.
Bỗng mess của nó có tin nhắn" Em yêu nay dậy sớm nhỉ?", ngoài Khánh Minh ra thì chỉ có Hoàng Nam mới dám gọi nó bằng hai từ đấy, và chắc chắn không phải anh nữa, thì là Hoàng Nam, nó nhắn tin với cậu, và có lẽ cậu biết chuyện của nó rồi, bảo " mày buồn làm gì cho nhanh xấu nhanh già, đời còn dài trai còn nhiều, mày yên tâm nước này không phải có mình Hoàng Khánh minh đâu, trai đẹp còn nhiều, tiêu biểu như tao chẳng hạn. Haizzz thôi cuối tuần mày không về được thì tao với con lợn kia lên thăm mày. Đừng buồn nữa nhá, khóc lóc làm gì nhanh tổn thọ lắm. Vốn không phải của mình thì không giữ được đâu, tao thì yêu nhiều đứa nhưng méo thật lòng với đứa nào nên tao chẳng hiểu được cảm giác seven love của mày. Hahaha mặc dù mày đang buồn nhưng tao vẫn buồn cười quá, thôi để lúc nào mày bình thường lại tao cười cho mày nghe nhé con chó. Kiếm gì ăn sáng đi mà đi học, đừng có mà bỏ bữa mày chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728917/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.