Hai ngày nghỉ ở nhà trôi qua, nó lại phải trở về trường, đối mắt với sự thật về kết quả thi học sinh giòi, và còn lo giữ anh người yêu cực phầm của nó nữa. Nó bảo mẹ đừng hy vọng gì, đừng bao giờ nghĩ đến việc nó may mắn dành giải nhất, phải hoàn toàn loại bỏ ra. Nếu giải nhất nó sẽ gọi về thông báo còn nếu không gọi chắc trượt rồi đấy, mẹ nó đã từng lọt top giáo viên giỏi quốc gia thế nên tham vọng với nó là rất lớn. Trở về trường, học hành nó chẳng có tâm trạng lắm, nó chỉ muốn biết kết quả thật nhanh thôi...
Sáng như mọi hôm, nó đi học sẽ có người đứng ở cổng đón, khác với cái bản mặt hơn hớn thường ngày của Khánh Minh thì có vẻ như hôm nay hơi bất bình thường thì phải, có chuyện gì sao?
- Không phải anh cũng lo lắng kết quả giống em đấy chứ_ Nó nghiêng đầu cười nói.
- Thi trên tinh thần không tự nguyện nên anh không quan tâm lắm_ Anh một tay nắm tay nó một tay bỏ túi quần, nó cảm giác cái siết chặt tay nó hơi lạ lạ...
- Thế làm sao nào? Ai làm bạn trai em buồn thế này_ Nó chun mũi
- Anh hơi mệt chút_ Anh xoa đầu nó
Nó cười cười rồi huyên thuyên cho anh nghe chuyện về nhà, blabla
Nhiều lúc nó thấy nó nhiều chuyênh quá, chuyện gì cũng muốn đem kể cho anh nghe, thế nên dường như hôm nào nó cũng bắt anh phải nghe nó kể chuyện như vậy.
- Anh thấy em nói nhiều quá không?
- Có.... nhưng mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-bot-de-thuong-lai-anh-nho/728915/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.