Từ lúc Lục Vô Túy bước vào, ánh mắt của hắn không hề nhìn con, trái lại cứ nhìn chằm chằm vào Giang Hoài.
Mà chỉ số IQ của Giang Hoài chạy lệch tuyến là chuyện bình thường.
Một chuyện rõ ràng như vậy mà cậu lại không hề phát hiện.
Chỉ đến khi con khóc lên, Lục Vô Túy quấn lấy cậu không cho đi, cậu mới loáng thoáng cảm thấy có gì đó không đúng.
Lục Vô Túy không phải tới để thể hiện trước mặt con sao?
Giang Hoài không có biện pháp, con khóc đến khiến cậu đau lòng, cậu đành có lệ hôn môi Lục Vô Túy một cái.
Cậu muốn đi đến cho con uống sữa.
Nhưng Lục Vô Túy vẫn không hài lòng, ôm eo cậu bất mãn nói: "Bảo bối lớn, em làm cho có lệ quá đó."
Giang Hoài: "..."
Cậu thấy Lục Vô Túy là một em bé lớn!
Lục Vô Túy không hề có tinh thần kính trên nhường dưới, giống như hắn không phải một người bố khác của đứa nhỏ, ngẩng đầu lên nhìn cậu, giọng điệu giả vờ vô cùng đáng thương:"Ngay cả hôn tôi em cũng không muốn?"
Giang Hoài: "..."
Không phải cậu mới hôn sao?!
Lúc này, tiếng khóc của đứa nhỏ dần dần lớn hơn, Giang Hoài lập tức trở nên nóng vội, tránh khỏi Lục Vô Túy, đi về phía đứa nhỏ.
Lục Vô Túy bị tránh né, sắc mặt đột nhiên tối sầm.
Hắn nhìn chằm chằm Tưởng Hoài, nhìn cậu thuần thục pha sữa bột, bế đứa bé bắt đầu cho bé uống, vẻ mặt dịu dàng hơn bao giờ hết.
Tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-be-dang-yeu-mem-mai-ga-cho-tong-tai-nong-nay/3614798/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.