Khi Lục Vô Túy và Giang Hoài chạy tới bệnh viện, Lục gia đã loạn thành một nồi cháo.
Vốn dĩ hắn không muốn đưa Giang Hoài tới, nhưng Giang Hoài kiên quyết muốn đi, thời gian gấp gáp, Lục Vô Túy cũng không nói thêm gì nữa.
Lục lão phu nhân đang ở trong phòng cấp cứu nhưng không có động tĩnh gì.
Những thân thích khác lúc đầu còn đang ríu rít nhưng khi nhìn thấy Lục Vô Túy đi tới, họ tự động im lặng, anh nhìn tôi và tôi nhìn anh.
Dường như có điều gì đó muốn nói nhưng lại không dám nói ra.
Lục Vô Túy đè nén tức giận nói: "Các người cảm thấy hiện tại còn chưa đủ hỗn loạn sao?"
Mọi người đều biết biết, tâm trạng của hắn không tốt.
Nhưng mà, tiền bạc và quyền lực là thứ khiến con người lớn gan hơn, cho dù được học một bài học cách đây không lâu, vẫn có người không biết sống chết nói: "Cháu trai, bà ngoại con bị ung thư, con có biết không?"
Đồng tử của Lục Vô Túy co rút lại.
Nhìn sắc mặt hắn tối sầm, lòng dũng cảm của người đàn ông đột nhiên biến mất.
Những người thân còn lại thì thầm với nhau, không dám nói gì nữa.
Trong bầu không khí gần như ngột ngạt, Giang Hoài đột nhiên bước tới, kéo mạnh tay áo Lục Vô Túy.
Lục Vô Túy đột nhiên thu hồi lại, áp chế cảm xúc dâng trào trong mắt.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Giang Hoài cảm thấy chân mình gần như tê rần.
Bác sĩ cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-be-dang-yeu-mem-mai-ga-cho-tong-tai-nong-nay/3614728/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.