Từ lúc ở phòng y tế để Đình Nguyên chườm đá vào chân giúp, sau đó băng bó cẩn thận rồi được anh cõng ra khỏi trường, Kỳ An chẳng nói một lời nào cả mà cứ nhìn chằm chằm vào anh.
Đình Nguyên có hơi ngứa ngáy trong lòng, "Mọi người nhìn chúng ta đủ rồi, em còn nhìn anh như thế, mặt anh dính gì sao?"
Kỳ An xoay đầu nhìn xung quanh, phát hiện mọi người đúng thật là đang âm thầm chú ý tới hai người, vậy nên cậu không nhìn nữa. Nhớ tới lời anh vô thức nói ở bữa trưa hôm đó cả những lời hôm nay nhân viên y tế bảo với cậu, lòng cậu chợt đau.
"Anh có gì giấu em không?" Cậu hỏi.
"Giấu em? Không có, sao vậy?" Đình Nguyên hơi lo lắng.
"Anh còn chưa suy nghĩ mà."
"Thật sự là không có, đến chuyện gia đình của anh, anh cũng đã kể cho em hết cả rồi."
"Ừ."
Biểu hiện của Kỳ An rất kì lạ, không chỉ hôm nay mà đã là những ngày này. Anh biết cậu có bóng ma tâm lý khi người yêu ngoại tình, có lẽ là anh đã sơ ý làm gì đó khiến cho cậu bận tâm.
Cho dù vẫn còn vết thương lòng, nhưng vì nhận ra mình thích anh từ lâu đã vậy còn khiến anh chịu thiệt thòi nên cậu mới chấp nhận bên anh. Nếu như lại làm cho cậu phải tổn thương thêm lần nữa thì anh chẳng khác nào một thằng tồi, còn nỗi đau trong lòng cậu sẽ càng trở nên sâu sắc.
Đình Nguyên suy nghĩ rất lâu, suy nghĩ rất nhiều, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-doi-bung-roi/3484564/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.