26
Môi chỉ vừa chạm thì đã nghe thấy tiếng ho khan, Kỳ An xoay đầu nhìn, phát hiện từ khi nào Gia Khang cùng với Khôi Vỹ cũng đang ở đó, bối rối đưa mắt nhìn sang nơi khác. Cậu xấu hổ giấu mặt trong lồng ngực của Đình Nguyên để anh đưa mình vào nhà, dẫn đường cho hai người kia cùng đi theo.
“Khôi Vỹ và Gia Khang muốn vào thăm trọ của em, có tiện không?” Anh hỏi.
“Tiện ạ.” Kỳ An gật đầu.
Để mời khách, cũng đã sắp tới giờ ăn trưa nên cậu bày biện bàn ăn ra giữa phòng và để bếp điện lên, mọi người cùng nhau nhặt rau, rửa thịt và hải sản sau đó mua thêm mì để cùng nhau ăn một bữa. Nhưng ăn không thì rất nhạt nhẽo, Khôi Vỹ hứng chí đặt thêm bia lạnh về.
“Hôm nay là ngày cuối cùng của kì nghỉ rồi, cũng nhân dịp anh Đình Nguyên có bạn trai, chúng ta ăn mừng đi.”
Bốn người rót đầy bia, cùng nhau cạn ly.
“Đám sinh viên của trường hai người xấu xa thật đấy, tớ từng hơi hoang mang rằng vì theo nghiệp bóng đá mà không đi học đại học thì có phải sẽ rất uổng phí hay không? Nhưng mà khi trông thấy đám sinh viên nhiều lời ở trường của hai người, hức! Đặng Khôi Vỹ này cảm thấy rất là may mắn!” Khôi Vỹ vung ly bia, to miệng nói.
“Cũng phải thôi, trường của bọn họ là trường đại học có tiếng không chỉ ở thủ đô mà toàn quốc, tập hợp rất nhiều sinh viên đa dạng. Những người có thể vượt qua được những tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-doi-bung-roi/3484563/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.