Nhu Nhiên đạp chăn ngồi dậy, đi ra chỗ bàn học ăn sáng.
Cố Từ Vĩ mua cho cô một phần bún gà. Vừa vặn cô rất thích ăn thịt gà. Cố Từ Vĩ quả thật là hiểu lòng người tới mức đáng ngạc nhiên.
Nhu Nhiên mở rèm cửa ra, từ trên tầng hai nhìn xuống, thấy thiếu niên đang dựng chân chống xe máy, quay người nhặt chìa khoá bị rơi.
Tầm nhìn của cô gái nhỏ xuyên qua vườn hoa đầy màu sắc tắm mình trong ánh nắng dìu dịu của sáng sớm, bóng dáng cao gầy kia dường như chính là phong cảnh đẹp nhất.
Cô thầm cảm thán trong lòng, thầy giáo Cố đẹp trai thật đấy.
Nhu Nhiên mở cửa sổ, giống như người mẹ già tiễn con trai lớn mà vẫy vẫy tay với Cố Từ Vĩ:
"Đi học vui nha thầy giáo Cố!"
Cậu nghe thấy tiếng động bèn ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy cô gái nhỏ đang sức sống bừng bừng mà cổ vũ cho mình. Cảnh này làm cậu liên tưởng tới truyện cổ tích, khi công chúa Bạch Tuyết đang vẫy tay với bạch mã hoàng tử.
Cố Từ Vĩ đáp lại cô bằng một nụ cười, hất cằm một cách phong độ, ý bảo cô hãy đóng cửa sổ lại ăn sáng đi.
Nhu Nhiên mặc kệ, ở phía trên tựa cả người vào bệ cửa sổ, chăm chú nhìn cậu.
Nhưng... nếu không phải ảo giác của cô, thì hình như ngài Cố vừa mới ngại ngùng quay mặt đi?
Cố Từ Vĩ quả thực chịu không nổi ánh mắt quá mức sát thương ấy, tay chân lóng ngóng đội mũ bảo hiểm lên, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-dang-yeu-nhu-vay/2900353/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.